Thể loại: Cổ đại, np (1 nữ nhiều nam), trọng sinh, 1 chút huyền huyễn, 2S (sạch, sủng), nam nữ cường.
- Số chương: 254Editor: NhisiêunhânRaw: khuynhdiemConvert: ngocquynh520 LQĐKiếp trước, nàng là mị thế Yêu Cơ, thân thế ly kỳ, vận mệnh nhấp nhô.
- Sau khi trọng sinh, nàng phong hoa tuyệt đại, tài hoa hơn người, không ai sánh bằng.
- Hắn từng lạnh lùng nói: Nếu như không muốn lâm vào thân phận Yêu cơ, ngươi có thể tự sát.
- Nàng cũng lạnh lùng đáp lời: Bản cô nương có thể tự mình cố gắng, cũng có thể nữ phẫn nam trang.
- Về sau, nàng nhất ngôn cửu đỉnh, vượt mọi chông gai, tung hoành Cửu Châu, bễ nghễ thiên hạ.
- Thế nhưng số mệnh, nhiệm vụ nặng nề, nam nhi phúc hắc, sư thúc lãnh tình.
- Mà xem nữ tử truyền kỳ kia tranh chấp thế nào, phong hoa mị thế ra sao?Sau đó, năm tháng không trôi qua vô ích, mà đều được quý trọng.
- Giới thiệu nhân vật:Tô Mặc:Dung mạo tuyệt thế, hồn khuynh quốc, vũ điệu tao nhã, vô cùng xinh đẹp.
- Giai nhân lịch kiếp bão táp nổi lên, sắc đỏ của xiêm y khiến hoa lựu đá cũng phải ghen ghét [1], mỹ nhân phẫn nam trang đi khắp thiên hạ, khởi tri nông thị ngọc khuynh thành.
- Tạ Thiên Dạ:Tạ họ Thương, thịnh phong hoa, thành Thiên Không, xưng bá thiên hạ.
- Hồng nhan rơi lệ quân không thấy, nam nhi vô tình độ hào hoa, lật tay làm mây úp tay làm mưa [2], thế nhân chung đắc tình nan viên.
- Sư Anh:Triêu như vân, mạc như yên, thường đi thuyền, tán dù xanh.
- Người ở chân trời tâm như trăng sáng, thanh nhã tuyệt thế nhu hòa vô hạn, bạch y thần bí không người nhận ra, phong tư độc lập giữa đất trời.
- Cơ Bạch:Tóc đen tang thương hóa thành bạc trắng, quân vô tình, lạnh lùng lướt qua.
- Tiên tư ngọc cốt nhìn xuống thế gian, trường kiếm hành tẩu thiên nhai ba ngàn, xin hỏi tiên quân có biết thiếp không, một lần tiên trần kết duyên muôn đời.
- Hoa Tích Dung: Lệ đỏ, hoa dung say đắm, năm tháng trôi đi phí hoài.
- Cầm quạt trong tay, miệng tươi cười, một nụ cười khiến ngàn người lưu luyến, quay đầu chuyển mắt đều xinh đẹp, tiếng đàn khó tìm được tri âm.
- Văn Nhân Dịch:Trong trẻo mà lạnh lùng, ngón tay như băng, khúc hát như yến, đãng hồi tràng.
- Công tử cao ngạo tuyệt mỹ như ngọc, đệ tử Côn Luân lạnh nhạt như sương, vừa gặp giai nhân băng đã tan thành lửa, nhìn như vô tình nhưng lại có tình.
- Ngu Nhiễm:Công tử thần bí, thích ngắm trăng, nhân bách biến.
- Sớm mai tiêu sái khiêu vũ giữa vườn hoa, nam nhi phong lưu đầy sức sống, bất tạ dị quốc phù bình mộng, đăng hỏa lan san đạp quy trần.
- [3]Dung Túc:Thiếu niên kiêu ngạo, không hay cười, gương mặt như ngọc, ẩn trong sách.
- Ẩn cư khỏi thế gian ba ngàn năm, thông thạo đạo lý đối nhân xử thế, một thân ngông nghênh chưa từng chịu thiệt, tuyệt đại phong hoa.
- ~♥~♥~[Đoạn ngắn] Thiếu niên kiêu căng nói: “Không ngờ ngươi là mị thế Yêu Cơ, người mà nam tử có quyền trong thiên hạ đều khát vọng, lập khế ước cùng ngươi là chuyện xui xẻo nhất cả đời ta.
- ”Ánh mắt nàng chân thành: “Chàng ngoài lạnh trong nóng, có một trái tim tinh tế.
- Có thể lập khế ước cùng chàng là chuyện may mắn nhất của ta.
- ”Sắc mặt thiếu niên đỏ lên, hất mặt nói: “Thiên hạ rộng lớn, đâu không phải là đất của vua, ngươi có thể trốn đi đâu được?”Nàng nghiêm mặt nói: “Thực lực mạnh như ta, quần hùng thiên hạ đều ngưỡng mộ ta, có nơi nào ta không thể dung thân?”Thiếu niên nhịn không được nói: “Ta tưởng ta đã rất kiêu ngạo rồi, không ngờ ngươi còn kiêu ngạo hơn nữa.
- ”Nàng hơi ngước mặt lên nói: “Đó chính là ‘gần son thì đỏ, gần mực thì đen’.
- ”~♥~♥~Nam tử áo lam tùy ý lườm nàng một cái, thản nhiên nói: “Vốn tưởng thân thế ngươi đáng thương, không ngờ ngươi lại là mệnh cách phượng hoàng, một khi đã như vậy, là bản công tử đã nhìn sai rồi, về sau xin thứ không phụng bồi được nữa.
- ”Nàng cười lạnh nói: “Nếu chàng rời đi, ta sẽ nói với người trong thiên hạ, Nhiễm công tử bội tình bạc nghĩa, vứt bỏ Bảo Bảo của mình.
- ”Nói xong, nàng nâng tay ngọc vỗ vỗ bụng.
- “Cái gì? Ngươi có?” Sắc mặt nam nhân nhất thời mềm ra, mừng rỡ như điên, cười to ba tiếng nói: “Tốt tốt tốt, vẫn là tuổi trẻ có thể sinh, chuyện này đám lão nhân kia sao có thể bì kịp ta.
- ”Dứt lời, một nhóm nam như phong tư phiêu diêu bước lên trước nói: “Ngu Nhiễm, ngươi nói ai là lão nhân?”~♥~♥~
Giai nhân si vọng thiên thai nguyệt, thử tâm diêu diêu vô xuất kỳ,Liễu ám hoa minh tiên trần lộ, vô tâm sáp liễu liễu thành ấm.
- [Tiên thai vọng nguyệt Bích Lạc Phú]